Hãy đăng ký thành viên để có thể dễ dàng trao đổi, giao lưu và chia sẻ về kiến thức đồ họa.
  1. Hãy đăng ký subscribe kênh Youtube mới của Việt Designer tại địa chỉ: Youtube.com/VietDesignerChannel để theo dõi các video về thiết kế đồ họa. Do trước đó kênh cũ bị Youtube quét không rõ lý do, trong thời gian chờ kháng cáo nếu các bạn thấy video trên diễn đàn bị die không xem được thì có thể vào kênh mới để tìm xem video sơ cua nhé.
    Loại bỏ thông báo

Một câu chuyện buồn về lỗi lầm trong cuộc đời. Mình nghĩ các bạn VDS nên đọc

Chủ đề thuộc danh mục 'Chuyện trò linh tinh' được đăng bởi kidkenvin201194, 2/9/13.

Lượt xem: 5,626

  1. kidkenvin201194 Thành viên cấp 2

    Bị kết án 15 năm khi mới 18 tuổi, ra tù sớm nhờ cải tạo tốt và hưởng đặc xá dịp 2/9, anh cho biết: “Tôi vẫn sống từng ngày để trả giá tội lỗi của mình, nhưng theo một cách khác…”.
    Anh tên là Nguyễn Văn Hoàng (sinh năm 1981, cư ngụ ở quận Thủ Đức, TP HCM). Anh Hoàng là một trong những phạm nhân may mắn được đặc xá trở về cộng đồng nhân dịp 2/9 cách đây 3 năm. Nhờ chế độ đặc xá nhân đạo của nhà nước và quá trình cải tạo tốt trong nhiều năm, anh đã được giảm hạn tù từ 15 năm xuống còn 10 năm, kết thúc những ngày dài tăm tối và hối hận trong trại giam Z30D Hàm Tân (Bình Thuận).
    Tại một quán cà phê nhỏ gần nhà, anh Hoàng chia sẻ: “Tôi là trẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ. Mẹ tôi gửi đi học nhà trẻ (kiểu giữ trẻ gia đình) rồi bỏ đi luôn không lời từ biệt. Từ năm 3 tuổi, tôi đã côi cút như thế. May nhờ người giữ trẻ lúc đó thương tình nên giữ lại nuôi đến lớn. Tôi gọi bà bằng má. Má thương tôi như con ruột, đi làm về cực khổ cũng hay la mắng nhưng cái gì ngon, cái gì đẹp cũng dành phần cho tôi nhiều hơn chị gái (con ruột) với lý do: “Nó nhỏ hơn, thiếu thốn tình cảm hơn”".

    Ngày đó còn nghèo, chị gái lại có chồng xa và cũng ốm yếu nên không giúp được nhiều. Tôi quyết định bỏ học, đi làm phụ má kiếm tiền sinh sống. Má cũng đồng ý nhưng xuýt xoa hoài việc đó, bà nói mình có lỗi với tôi…

    Trong quá trình đi làm, vì là thanh niên mới lớn nên còn nhiều ngu dại. Tôi nghe lời bạn bè rủ rê đi đánh nhau với một nhóm khác với lý do là thằng cầm đầu bên đó không cho bạn tôi qua xóm thăm bạn gái của mình. Chúng tôi đánh nhau nảy lửa, gây náo động cả khu khố với kết quả là người ta bị liệt 50% phần trên cơ thể (chấn thương dây thần kinh khiến cổ bị trẹo một bên vĩnh viễn). Lúc công an gọi lên, má tôi khóc quá trời. Mọi thứ sụp đổ khi ở tòa án, tôi bị kết tội giết người. Bao nhiêu mơ ước, bao nhiêu dự tính báo hiếu má của tôi vỡ tan tành. Tôi khóc như một đứa trẻ vì cái án 15 năm chỉ vì những phút bồng bột, nghe lời bạn bè và làm người khác bị thương tật.

    Những ngày vào tù ở trại giam Hàm Tân là những ngày đầy cơ cực. Mỗi ngày chúng tôi được đánh thức từ 5h30 để lao động và 10h thì đi ngủ. Mỗi người mỗi việc, người thì làm việc nặng như đi cày, cuốc ngoài ruộng, người thì làm việc nhẹ trong nhà có mái che. Để sống cuộc sống trong đó không phải dễ...

    Má già rồi, ít đi thăm nuôi và có đến cũng chẳng còn tiền cho vì đi đường xa khá tốn kém nên tôi chẳng trách gì. Mỗi lần gặp chỉ thấy thương má rồi trách mình bất hiếu. Tôi mong thời gian qua nhanh, cố gắng cải tạo tốt để được về cho má yên lòng. Nhất định tôi sẽ làm lại con người mới để tạ lỗi cùng má tôi.

    Trong 10 năm sống ở trại giam, tôi không đếm được hết số lần mình bị bệnh, bị ghẻ… Có thời điểm bệnh ghẻ nhiều đến mức tôi phải viết thư về xin nhà mấy cái quần lót phụ nữ để mặc cho dễ chịu và sẵn xin luôn vài chục ngàn mua thuốc chữa bệnh trong này (họ không cho đem đồ từ ngoài vào vì sợ có chứa ma túy, chất cấm…). Má già yếu và vì thương xót tôi nên đổ bệnh, không còn đi đứng khỏe mạnh như ngày xưa và còn có dấu hiệu tâm thần, hay đi lang thang rồi nói chuyện một mình về tôi (các cháu viết thư kể lại). Chị gái phải thay má đi thăm tôi và cũng rất vất vả vì thằng em hư đốn từ trên trời rơi xuống này.

    Cảm giác tội lỗi như chồng chất, tôi day dứt từng đêm từ khi má đổ bệnh. Tôi lo…

    Nhưng rồi nỗi đau cũng ập đến, như chính sự lo sợ của tôi. Má tôi già yếu không chờ đợi nổi thằng con út bất hiếu này trở về. Bà chết đi giữa những câu chuyện không đầu, không đuôi, không ai hiểu về tôi… Tim tôi như thắt lại khi biết tin trước lúc chết, bà vẫn kể chuyện về mình. Trong bà, tôi đã được thả và không còn những ngày tăm tối trong trại giam này nữa. Có lẽ, đó là niềm mơ ước của bà. Niềm mơ ước xuất phát từ nỗi đau mà chính tôi đã gây ra cho người cưu mang và nuôi dưỡng mình.

    Tôi là một thằng khốn!

    Ngày má chết, tôi không được về. Vậy là tôi ở tù để tang má. Suốt thời gian đó tôi không nói năng gì, chỉ lao động và lao động. Cán bộ cũng thương hoàn cảnh nên an ủi nhiều. Bạn tù sau một thời gian sống cùng nhau cũng quý mến, giúp đỡ tôi đứng dậy sau nỗi đau.

    Tôi nhớ má và đến bay giờ vẫn không thôi day dứt. Giá như ngày đó tôi đừng…”.

    Lặng im khá lâu với đôi mắt chất chứa nhiều tâm sự. Anh nhìn về phía xa xăm và tiếp tục câu chuyện buồn đang dang dở về cuộc đời mình:

    "Má chết vài năm thì tôi được đặc xá nhân ngày lễ Quốc khánh. Ngày về gần hơn khi đã ngỡ 15 năm không bao giờ đến. Có lúc tôi còn cảm tưởng như mình sẽ chết trong tù, không còn thấy ánh sáng ngoài cuộc sống của những con người ngoài xã hội. Tôi thật sự vui mừng và mong chờ từng giây từng phút. Đó là niềm vui duy nhất của cuộc đời từ ngày tôi bước chân vào đây để trả giá cho hành động sai trái của mình thời trai trẻ.

    Năm 30 tuổi, tôi được ra tù.

    Tôi quay về căn nhà bỏ hoang nơi ngày xưa gia đình mình sống để gặp lại má. Má tôi không còn ngồi trên võng đu đưa, tay phe phẩy quạt, nói cười như xưa nữa… Má tôi ngồi trên kia, vẫn mỉn cười nhưng là nụ cười vô hồn. Má không thể mừng cho ngày tôi được trở về…

    Và tôi khóc. Giọt nước mắt kềm nén bao năm qua, tôi muốn thành thật với má mình. Lời xin lỗi là muộn màng dù ngàn lần tôi đã nói trong những bức thư gửi về cho má. Tôi đã sai.
    Để trở lại cuộc sống là một điều không dễ. Báo đài mỗi ngày đều động viên người sai lầm quay về cuộc sống bình thường để làm người lương thiện nhưng muốn làm được điều đó thật ra rất khó khăn.

    Những ngày tháng bỡ ngỡ khi quay về cộng đồng với muôn vàn khó khăn: không có tiền, không còn bạn bè, không biết đường đi, không có xe, không kịp hòa nhập cùng sự phát triển của cuộc sống… có lúc tưởng như làm tôi quỵ ngã. Nhưng vì tất cả, vì má, vì chị hai và các cháu, vì tương lai và vì sai phạm tuổi trẻ của mình – tôi lại gượng dậy và bước tiếp.

    Tôi đi xin việc làm với tờ giấy sơ yếu lý lịch: “Đã có tiền án”. 10 chỗ, người ta từ chối 10. Nơi lịch sự còn viện lý do. Nơi “thẳng thắng” thì nói luôn vào mặt. Buồn có, tức giận có, tủi thân có, chán nản cuộc sống cũng có. Nhưng đã quyết làm lại từ đầu, tôi lại mò mẫm đi xin việc và tự an ủi rằng, coi như đó là một trong những cái giá phải trả sau trại giam cho tội lỗi của chính mình. Tôi chấp nhận!

    Hiện nay, tôi đang làm bảo vệ cho một tòa nhà trong thành phố với mức lương 3 triệu đồng/tháng, với thời gian làm việc từ 8h sáng đến 11h tối. Công việc ở đây có được là nhờ một người anh thương tình giúp cho với lời dặn: “đừng để cho ai biết mày đã ở tù”. Vậy là tôi đồng ý. Tôi cần công việc lương thiện và dù để có nó, tôi phải che giấu sự thật thì tôi vẫn muốn trở thành kẻ lừa dối để được sống lương thiện.

    Nếu như được chia sẻ với mọi người về những con người sai phạm và may mắn được ân xá trong đợt lễ này, tôi xin mọi người bớt cái nhìn thiếu thiện cảm với họ để họ có thể thuận lợi hơn trong việc hòa nhập cuộc sống và làm người lương thiện, giúp ích cho đời để trả giá cho tội lỗi của mình. Tôi biết có người ra tù vào khám nhiều lần thành quen, nhưng cũng có những người vì sai lầm một lần duy nhất mà đánh mất tất cả như tôi. Nhưng người đó họ rất muốn lương thiện nhưng thử hỏi về chẳng có việc làm, mọi người xa lánh, mọi thứ thay đổi một cách choáng ngợp… thì họ biết sống lương thiện bằng cách nào đây? Mong mọi người sự cảm thông vì con người thật tình là chẳng ai muốn thành kẻ xấu".

    *Vì muốn bảo vệ cuộc sống riêng tư của của người được phỏng vấn, chúng tôi xin phép được làm mờ mặt và thay đổi tên thật của nhân vật.
    ( Nguồn kenh14.vn )
    __________________________________________________________
    Một câu chuyện hay mà mình nghĩ các bạn nên đọc

    ...
  2. banbaonylong

    banbaonylong Ko phải assmin

    ngu thì chết chứ bệnh tật j
  3. Đoilơ ViệtDesigner

    Đoilơ ViệtDesigner Thành viên cấp 5

    Chúng tôi đánh nhau nảy lửa, gây náo động cả khu khố với kết quả là người ta bị liệt 50% phần trên cơ thể (chấn thương dây thần kinh khiến cổ bị trẹo một bên vĩnh viễn). Lúc công an gọi lên, má tôi khóc quá trời. Mọi thứ sụp đổ khi ở tòa án, tôi bị kết tội giết người.
    .
    ?????

    Nhìn nguồn kenh14 chả bao giờ có thiện cảm, nhiều bài đọc khác còn đáng ngẫm lắm.
    SITUVN, Crz, nhtra2 người khác thích bài viết này.
  4. lifecd

    lifecd Thành viên cấp 2

    Đọc cái này nhớ đến Chí Phèo!
    :(
  5. Sun

    Sun Mới đăng kí

    Chia sẻ một chút thời còn trẩu của mình :)
    năm đó lớp 10 còn trẩu, mình và thằng bạn mình có xích mích với Một Lớp ( lỡ lời chửi cả lớp nó =)) xong tụi nó chờ về chặn đánh mình và thằng bạn, kết quả sao thì bác cũng biết 1 lớp vs 2 đứa :|
    còn trẩu và cay cú, thấm nhuần tam quốc và thủy hử =)) em với thằng bạn hôm sau lên chợ mua hai con tông mỗi con 30 cành với quyết tâm rửa hận B-) tìm mấy thằng đánh mình(hồi đó nhớ có 3,4 thằng cầm đầu thì xả thôi chớ tụi ăn hôi ko nhớ mặt)ở nhà cứ tưởng đi học nhưng thực ra trốn học chiều nào cũng lên trường mấy lần lùng tụi nó mà tụi nó chạy kiểu gì mà đứng chờ nó ngoài cổng trường mà ko biết chúng nó lủi về kiểu gì(cũng may cho bọn nó và cũng may cho em =))sau bùng được 3,4 bữa rượt tụi kia thì cố thấy nghỉ học ko phép báo về gia đình :| đó đang lên trường thì bố mẹ em và thằng bạn em tóm được lôi về gia đình giải quyết, đợt đó lo lót cho giám thị các kiểu để ko bị đuổi học kịp thời chứ ko chắc em bị đuổi học cmnr
    kết quả tới bây giờ:
    thằng bạn em sau vụ đó còn cay cú, rồi lại tụ tập bạn bè, sau chơi với một thằng cùng lớp nó cuỗm được gần trăm triệu của nhà hai thắng lặn mất 1 tháng, trốn về chán học bỏ học từ năm 11, sau đi học đủ nghề cắt tóc, bảo vệ, đủ thứ rồi bố mẹ cho nó đi bộ đội về giờ đang đi chạy đưa hàng với lái xe, em vẫn qua nhà nó động viên nó tu chí làm ăn nhưng vẫn ko ăn thua, giờ gặp nó chỉ nói nó đừng nghiện ngập là tao mừng rồi
    em: bố mẹ kèm như kèm kem, từ vụ suýt đuổi học đó có tu chí học hành hơn, bớt quậy hơn, cũng may hơn thằng bạn có cái đam mê vẽ vời nên hết lớp 12 tu chí ôn thi may cũng đỗ được đại học :D
    Chẳng biết tương lai thế nào chứ hồi đó lỡ xiên hay đập nó trước cổng trường gia đình ko kịp thời ngăn chặn thì bị đuổi học thì chả biết giờ này em đang làm gì nữa :| mấy thằng bạn hồi chơi cùng giờ toàn đòi nợ với đầu gấu :-s
    Fly Nguyễnvawn hieeus thích bài viết này.
  6. Đoilơ ViệtDesigner

    Đoilơ ViệtDesigner Thành viên cấp 5

    Sun sao ko theo tụi bạn giờ luôn đi, vào 4rum thấy ngứa hết cả tờ rim, muốn thông vãi :3

    ====================================
    bạn thân em thì 1 thằng ra hn học dầu khí gì gì ấy, 1 thằng thì vào lục quân ( cả xóm thằng này nhà nào cũng quân đội hết :| )
    1 thằng nữa thì ăn kem trước cổng mới cưới vợ được 2 tháng hay 3 tháng gì đó... vợ hơn chồng 1 tuổi :| mà con vợ nó ngon vcl :(( ( éo trách nó cưới sớm là phải ) nó cũng sắp đi nhật rồi :-<
    Hồi cấp 2 thì chả có gì, toàn bỏ học thêm chơi game, lớp toàn con gái, mà toàn chơi với mấy con học cấp 3 có oai oai thế là con gái lớp em gần cai trường.. chỉ mấy thằng lớp D mà bọn con trai lớp D thì cũng chơi với gái lớp em cả...
    Sang cấp 3 cả lũ toàn rủ nhau bỏ học chơi game bê tha, cuối tuần sh lớp toàn được bị đi dọn vệ sinh hôi vcc :|
    Mà vào lại vào cái lớp truyền thống chuyên phá phách, truyền thống cái trường hermann ở vinh này là cứ lớp B là năm nào cũng phá :| nhớ năm cuối học 12, cả lớp éo muốn học thêm buổi chiều ở trường tại đứa nào cũng nản, rủ nhau bỏ về đi chơi éo học, cả lớp đồng tình bỏ về hết... trừ mấy đứa chăm học 1 chút, bỏ được 1 hôm là lâu lâu vài hôm lại rủ nhau bỏ tiếp...đầu tuần chào cờ, thứ hạng 13 lớp thì xếp mẹ thứ 11, cô chủ nhiệm còn phải khóc nữa... hiệu phó lên chửi, rồi thầy dạy quốc phòng lên chửi, rồi cô chủ nhiệm lớp A sang chửi, cả lớp đứng dậy tỏ vẻ xin lỗi ( thật ra đúng là xin lỗi thật lòng ) đến lúc sinh hoạt lớp thì mấy đứa phá nhất đứng lên phát biểu: thôi thì giờ đừng phá nữa, cuối năm rồi ngồi lại với nhau được có mấy ... -> y như rằng vài hôm sau cả lớp lại phá nhhư điên :|

    Sau đấy xảy ra biến cố nhỏ, thay đổi được 1/10 cuộc sống -> từ hồi tốt nghiệp xong thay đổi đi được tầm 7/10 cuộc sống nữa... giờ chỉ biết ngồi tự mò code học + đồ họa cắt ghép hình quảng cáo để có tiền tự túc tạm thời khỏi phải ngửa tay xin bố mẹ.
    Thằng anh của em thì nó học giỏi vcl, giỏi đúng nghĩa luôn, éo phải khoe cơ mà đc học bổng của bách khoa luôn... bố em đặt niềm tin vào thằng anh nhất... còn ổng coi mình là thất bại của ông, mẹ thì vẫn chăm cho mình với cả động viên là mẹ tin con sau này kiếm được nhiều tiền hơn anh con ^_^, mình biết chỉ là động viên thôi nhưng cũng vui... dù sao thì giờ những gì mình đang có cũng là do mình làm mình hưởng, mình không hề hối hận, không quá phá phách nghiện hút là được rồi ...
    Sun thích bài viết này
  7. Sun

    Sun Mới đăng kí

    nghiện hút là một cụm từ vô cùng nhạy cảm nha :'( nghiện ngập nghe chuẩn hơn :3 mình ko thích từ hút vì mình có hút =)) ai cũng có một tuổi thơ dữ dội tùy vào mức độ :)) nói là tu chí học vậy chứ 3 năm cấp của anh thì lớp mười hai đội sổ xếp 36/36, hạnh kiểm trung bình =)) đánh nhau thì ko nhưng đi bắt nạt thì vẫn có =)) nhớ năm lớp 12 lần cuối đụng tay chân đập một lũ trẩu trường khác, đứa thì nằm im như ngất, đứa thì cũng đập cho nát người rồi lôi vào trường còn 3,4 thằng nữa thì chạy được B-)
    đến giờ lớn rồi nghĩ lại chỉ thấy buồn cười hồi đó mình trẩu đúng nghĩa luôn :| giờ hiền lành như cục đất, ngoan ngoãn tu chí học hành :"> cũng may quay đầu là bờ sớm :D
  8. Đoilơ ViệtDesigner

    Đoilơ ViệtDesigner Thành viên cấp 5

    Nghiện hút nó chuẩn hơn nghiện ngập so với thanh niên nghiêm túc thời bây giờ mà :(
  9. Sun

    Sun Mới đăng kí

    [​IMG]

    thanh niên chuyên cần như mình ko thích từ hút đi cạnh từ nghiện :3 hãy gọi là nghiện ngập :3
    Fly Nguyễn thích bài viết này
  10. Radium

    Radium Thành viên cấp 3

    Chuyện kể ngày 2/9. Mình thì 12 năm trong sạch hiền lành nên k có hành động trẩu tre nào nổi bật cả :3 :3
  11. kidkenvin201194

    kidkenvin201194 Thành viên cấp 2

    - Mình nghĩ đọc câu chuyện này để rút kinh nghiệm chứ ko phải để kể lể thời ngày xưa của các bạn.
    - Còn theo như mấy bạn nói là nguồn trên kenh14 là ko có thiện cảm, phải nói rằng là mình cũng thế nhưng ko phải hoàn toàn bài viết nào cũng ko thiện cảm như vậy.
    - Nghiện ngập vs nghiện hút các bạn muốn nghĩ như nào thì ở các bạn, bắt bẻ lỗi vậy? Nghiện thuốc có phải nghiện ngập ko?
  12. Đoilơ ViệtDesigner

    Đoilơ ViệtDesigner Thành viên cấp 5

    -Vậy là không được kể lể ... không được chia sẻ chuyện cá nhân với mọi người.
    Không liên quan nhưng đã bao giờ bạn đi làm từ thiện chưa ??? hiểu được thiếu thốn của nhiều hoàn cảnh khác nhau chưa ... nếu chưa thì đi đi nhé.
    Còn ở trên, nếu câu chuyện là đúng thì ông kia đi tù là đúng rồi... tự mình làm tự chịu kêu ai... có những mảnh đời sinh ra đã bệnh tật thế này nọ kia -> họ được quyền chọn không ???
    Đi từ thiện để mà thực tế còn nhiều điều suy ngẫm hơn là đọc nhưng bài báo kiểu này tràn lan trên mạng nhiều lắm ...
    Chính vì đi từ thiện nên nó mới thay đổi cuộc sống của mình rất nhiều... mình ko hối hận những điều mình làm, vì mình đã làm thì phải chịu, có chăng là hối tiếc mà thôi.
  13. banbaonylong

    banbaonylong Ko phải assmin

    chủ thớt đi đâm người đi, rồi cố sao cho tù vài chục năm thôi chứ đừng tử hình... khi nào ra tù thì pm mình 1 tiếng để mình xót thương
  14. Maya Cao

    Maya Cao Thành viên cấp 2

    đọc xong mình chỉ thương bà mẹ thui :-<
  15. kidkenvin201194

    kidkenvin201194 Thành viên cấp 2

    Đoilơ ViệtDesigner Đọc lại cm của bạn viết nhé, xem cách bạn viết là để thể hiện bạn đi tình nguyện khoe khoang hay là bạn có tấm lòng thật sự...
    banbaonylong não phẳng hả bạn... thứ nhất đây ko phải câu chuyện cuộc đời của mình.
    Thứ 2 mình post lên đây là để mọi người rút kinh nghiệm, ai chưa biết thì đọc và thấm còn biết rồi thì khỏi đọc, chứ lên đây c.m chả liên quan gì tới câu chuyện thì tốt nhất ra chỗ khác mà nói.
    Thứ 3 liên quan gì tới mình để bạn xót thương.
    - Gửi cho 1 số bạn comment ở trên: Bạn biết nhiều mặt của xã hội và bạn khinh thường bài viết này vì nó quá vô vị so vs nhiều câu chuyện khác mà bạn từng thấy thì mình nghĩ bạn tốt nhất là ko nên comment mấy câu đại loại thể hiện như vậy. Bạn biết nhiều nhưng đầy người ko biết...
  16. banbaonylong

    banbaonylong Ko phải assmin

    rút kinh nghiệm j đây? thay vì đánh nhau công khai thì đi oánh lén à :-\

    đất chật lắm rồi, thằng nào ngu chết trước thì ráng mà chịu, thể loại truyện này lều báo post cả chục tin một ngày cũng đc. Chỉ một cái tin, vài cái tên, một địa danh... chả có cái nào cụ thể mà cũng tin sái cổ rồi rút kinh nghiệm j ở đây?
  17. Đoilơ ViệtDesigner

    Đoilơ ViệtDesigner Thành viên cấp 5

    Chả hiểu bạn nói mình khoe, bạn cứ như đang cay mình ấy, mình nói đi tự thiện éo phải mình khoe gì cả, mà mình muốn cho bạn biết, trên đời này còn nhiều cái đáng ngẫm hơn, nhiều người sinh ra có quyền được chọn mà sống éo ra gì, nhiều người họ muốn sống tốt đẹp thì lại ko có quyền được lựa chọn, và muốn bạn đi từ thiện để mà thấu hiểu hơn... chứ còn nói thật ngồi nhà đọc báo mà phán thì google nó có cả tá ra... thiếu gì thằng nhà báo nó uống sữa firsty quá hạn để mà chém gió lấy tiền nhuận bút... đọc mấy tin như này kiểu viết hao hao nhau cả.. hơn nữa tự làm thì tự đi mà chịu, nếu thương bố mẹ thế thì nghĩ 3 lần trước khi làm cái chuyện mà đến sau này mới nhận ra để hối hận.
  18. kidkenvin201194

    kidkenvin201194 Thành viên cấp 2

    banbaonylong Mình hỏi thật bạn: Bạn nói liên quan gì tới chủ đề vs nội dung câu chuyện vậy?
    "thay vì đánh nhau công khai thì đi oánh lén à " liên quan gì ở đây? Nội dung câu chuyện có nhắc tới đánh nhau công khai hay oánh lén của bạn à?
    - Bạn bảo " Chỉ một cái tin, vài cái tên, một địa danh... chả có cái nào cụ thể mà cũng tin sái cổ rồi rút kinh nghiệm j ở đây?" vậy còn phải cho bạn cái gì thêm để cụ thể thêm nữa: địa chỉ, số nhà, số đt, tên tuổi, giới tính.... rồi bạn bắt đầu đi tìm hiểu để xem có thật hay ko rồi lúc ấy mới tin à?
    - " đất chật lắm rồi, thằng nào ngu chết trước thì ráng mà chịu, thể loại truyện này lều báo post cả chục tin một ngày cũng đc". Đúng là câu chuyện này rất nhiều trên các trang báo, thậm chí còn nhiều câu chuyện đáng buồn nhiều hơn câu chuyện này? Nhưng liệu bạn học đc những gì từ các câu chuyện đáng buồn kia? Đọc để thấm, thấm đc bao nhiêu cứ thấm... mình ko biết bạn đọc bao nhiêu chuyện và nội dụng chuyện đó ntn nhưng mình cá chắc rằng bạn thấm ko nổi hết chứ đừng có mà kể lể này nọ vs mình... Chuyện nào cũng là chuyện, mỗi 1 câu chuyện là 1 ý nghĩa... Tốt nhất là lắng nghe họ nói để dành cho bài học lần sau chứ đừng có ném đá một cách khó hiểu như bạn...
    Huy béoNguyễn Tất Thắng thích bài viết này.
  19. Maya Cao

    Maya Cao Thành viên cấp 2

    đọc 1 bài báo mỗi ng 1 cảm nhận, mọi ng cứ áp suy nghĩ của mình vào ng khác thì war dư này là phải haiz
    kidkenvin201194 thích bài viết này
  20. Đoilơ ViệtDesigner

    Đoilơ ViệtDesigner Thành viên cấp 5

    Thì tùy, mình cũng unfolow bài này, đỡ hiện noti, nếu thích thì cứ thu thập thông tin của mấy tờ báo lá cải mà lấy kinh nghiệm cuộc sống.

Ủng hộ diễn đàn