Hãy đăng ký thành viên để có thể dễ dàng trao đổi, giao lưu và chia sẻ về kiến thức đồ họa.
  1. Hãy đăng ký subscribe kênh Youtube mới của Việt Designer tại địa chỉ: Youtube.com/VietDesignerChannel để theo dõi các video về thiết kế đồ họa. Do trước đó kênh cũ bị Youtube quét không rõ lý do, trong thời gian chờ kháng cáo nếu các bạn thấy video trên diễn đàn bị die không xem được thì có thể vào kênh mới để tìm xem video sơ cua nhé.
    Loại bỏ thông báo

Thu về - Đôi khi tôi muốn là nhà văn để có thể viết nên những xúc cảm không tên...

Chủ đề thuộc danh mục 'Chuyện trò linh tinh' được đăng bởi thanhluan, 21/9/12.

Lượt xem: 3,808

  1. thanhluan Thành viên cấp 4

    Mùa thu, với tôi có lẽ là mùa tạo cho người ta nhiều xúc cảm nhất, vì cái hơi se lạnh với là vàng rơi để kỉ niệm ùa về...mỗi lần như thế tôi lại ước mình là một nhà văn để có thể viết nên những xúc cảm không tên, thổi hồn vào những câu chữ...nhất là khi sống ở Hà Thành, một nơi với bao biến cố thăng trầm,với bao kỉ niệm...
    [​IMG]

    Hà Nội, mùa Thu về. Giữa cuộc sống bộn bề, vẫn có những khoảng lặng anh dành cho em. Nghĩ về em, về những mùa thu đã trôi qua, về những phút giây không còn xa lạ. Anh cũng không hiểu anh nghĩ về em, nhắc đến em để làm gì?. Mà cũng chẳng cần phải suy nghĩ cao xa như thế, miễn sao ta thấy vui khi mùa thu về là mãn nguyện lắm rồi. Có phải không em? Giữa một mớ bòng bong các mối quan hệ của cuộc sống, giữa bộn bề rắc rối cần phải giải quyết. Thì việc bớt đi một suy nghĩ, bớt đi một nỗi âu lo là quý lắm rồi. Có được một khoảng lặng dành cho nhau thật là diễm phúc.

    Mùa Thu đến. Lá vàng rơi xào xạc. Em còn nhớ hay em đã quên?. Mỗi đêm về, lang thang trên con phố vắng, lắng nghe tiếng lá rơi, cảm nhận hơi thở nồng nàn, tiếng bước chân nhè nhẹ, sợ làm cho lá đau, của em... đang song hành bên cạnh. Để rồi, khi chợt ngẩng đầu lên, anh chỉ thấy vài chiếc đèn đường le lói, đang lắc lư như chực muốn rơi. Bất chợt rùng mình trước cơn gió lạnh mùa thu đang thổi tới. Đời người thử hỏi có bao nhiêu lần đi trong gió mùa thu như thế?; cảm nhận hơi thở nhè nhẹ như tiếng lá rơi như thế?; lắng nghe tiếng thì thầm của cơn gió mùa thu trong cái lạnh đến ghê người như thế?. Số lần như thế, có lẽ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Có khi chưa kịp đếm, chưa kịp cảm nhận thì ta đã đi gần cuối con đường...
    [​IMG]
    Em à. Mùa Thu đi qua có để lại trong em những phút giây hạnh phúc, những khắc khoải nhớ mong?. Riêng anh. Mùa Thu đi qua, để lại trong anh những nụ cười luôn làm say đắm lòng người của em: có lúc như vui vẻ, có lúc như hờn giận, có lúc như yêu thương, có lúc như muốn chia anh ra làm hai mảnh, để em cất đi một mảnh mang về. Em luôn là như thế đó, sôi nỗi và sâu lắng, dịu hiền và xinh tươi. Cảm ơn đời đã cho anh một mùa thu có em. Dù ta chưa là gì của nhau, nhưng mỗi lần mùa thu đến, trong anh vẫn trào dâng cảm xúc không thể nào quên. Khoảng lặng đáng yêu của mùa thu năm ấy....

    Gửi em một góc mùa thu. Góc khuất ấy chỉ riêng mình anh biết, anh cảm nhận. Giỏi lắm thì em chỉ có thể hình dung ra góc khuất ấy là nơi anh ngồi một mình với chiếc lap viết những điều a suy nghĩ. Mặc dù anh viết cũng chẳng hay ho gì. Nhưng em cũng không thể đoán được anh sẽ viết ra những gì, vì đơn giản chẳng một ai, ngay cả em cũng không biết được anh suy nghĩ điều gì,đơn giản cuộc sống đã đẩy a vào 1 cái vỏ bọc nơi chỉ riêng anh, và em chỉ là người đi được vào sâu nhất nhưng cũng không đủ để xuyên qua.
    [​IMG]

    Thu về rồi thu lại đi qua. Năm sau thu lại đến. Điệp khúc ấy cứ luân hồi nối tiếp. Nỗi nhớ cũng theo đó lúc đến, lúc đi. Trong mưa phùn lất phất gió bay, ta vẫn cảm nhận hơi ấm của nụ cười yêu thương. Ánh mắt luôn rạng ngời hạnh phúc khi ta nhớ đến nụ hôn nồng nàn của sự thủy chung. Đừng đổ tội mùa thu buồn hưu hắt, mà bởi chính ta đã vẽ lên mùa thu một nét vẽ buồn.

    Mùa thu năm nay thì chỉ có riêng anh, riêng anh với những khoảng lặng, riêng anh bước trên những con đường quen thuộc, mà không, nói đúng ra thì mấy năm nay đều vậy, từ khi em rời xa a vẫn một mình như thế thôi, đôi lúc a tưởng đã rất rất lâu rồi, nhưng đôi lúc lại ngỡ như mới ngày hôm qua.
    Dù không để làm gì cả, anh vẫn nhớ đến em, nghĩ về em. Một khoảng lặng của riêng mình, cộng thêm một góc mùa thu đã làm nên một góc cuộc sống, làm nên những cảm nhận, làm nên một điều gì đó của riêng anh. Có phải thế không em?.


    Gửi em một góc mùa thu Hà Nội,
    Để ta nhớ mãi lời ru ngọt ngào....

    ...
    painful, Phạm Hữu Dư, pitlamgi2 người khác thích bài viết này.
  2. Hổ Báo VietDesigner

    Hổ Báo VietDesigner Huyền Thoại VietDesigner

    Em chợt buồn khi mùa thu đến
    Gió gầy xao xác heo may
    Cháy hết mình mùa hoa phượng vĩ
    Thả lá vàng theo gió thu bay.
    [​IMG]
    Biết em buồn nên thu lặng lẽ
    Mây cứ xanh và trời cứ xanh
    Em ngồi mãi mùa thu như thế
    Mắt thu xanh nhớ mắt anh buồn.
    Không muốn mãi mùa thu buồn thế
    Thả hồn mình theo nỗi đam mê
    Em lặng lẽ nghe tim mình đập khẽ
    Anh biết chăng em đón thu về....
    painful thích bài viết này
  3. thanhluan

    thanhluan Thành viên cấp 4

    mẫu cười tươi thế kia mà, buồn đâu mà buồn
  4. pitlamgi

    pitlamgi Banned



    Mùa Thu là Mùa nhiều cảm xúc nhất mà :)
  5. Hổ Báo VietDesigner

    Hổ Báo VietDesigner Huyền Thoại VietDesigner

    Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm...
    Cũng chính là lúc ôm em thật chặt băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến
    Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền ký ức không tên
    Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến
    Chỉ là giấc mơ quá êm đềm
    Trọn vẹn 1 vòng tay dịu êm...
    Rồi cứ man mác vu vơ, ngẩn ngơ chờ đông tới...
    Liệu rằng 1 mai sẽ còn, thấy nhau trên đường đời...
    Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi
    Bài hát cất lên về “Thu Hà Nội” sẽ theo cùng em... nhưng cùng hình bóng mới...
    Lâu ngày, Nghe lại cũng thấy Được phết :))

Ủng hộ diễn đàn